Thú cưng

Sống “Dễ Bỏ Đi” Hơn Trong Mùa Dịch: Khi Người Khuyết Tật Đối Mặt Với Covid-19

Bài viết này dành cho những ai đang lo lắng về đại dịch Covid-19, đặc biệt là những người khuyết tật và người già, những người thường bị lãng quên trong các cuộc khủng hoảng.

Khi thế giới đang cuống cuồng đối phó với đại dịch Covid-19, nhiều người trong chúng ta tìm thấy sự an toàn trong chính ngôi nhà của mình. Nhưng đối với tôi và những người khuyết tật khác, ở nhà không phải là một lựa chọn, mà là một thực tế thường nhật. Tuy nhiên, đại dịch này đã phủ lên cuộc sống vốn đã đầy khó khăn của chúng tôi một bóng đen u ám hơn, một nỗi sợ hãi dai dẳng về việc bị bỏ lại phía sau.

Bị Lãng Quên Trong Chính Cuộc Chiến Chống Dịch

Điều khiến tôi lo lắng nhất không phải là bản thân virus, mà là phản ứng của xã hội trước nó. Các thông điệp trấn an công chúng tràn ngập trên các phương tiện truyền thông lại vô tình phơi bày sự phân biệt đối xử với người khuyết tật và người già. Phải chăng chúng ta đã quên rằng người già và người bệnh cũng biết đọc, biết nghe và biết cảm nhận?

Những gì đang diễn ra ở Ý là một lời cảnh tỉnh đáng sợ. Khi hệ thống y tế quá tải, các bác sĩ buộc phải đưa ra những lựa chọn tàn nhẫn: ai sẽ được cứu và ai sẽ bị bỏ lại. Và đáng buồn thay, người khuyết tật và người già thường là những người đầu tiên bị bỏ rơi. Lý do được đưa ra rất đơn giản: chúng tôi có ít khả năng sống sót hơn và việc chăm sóc chúng tôi tiêu tốn nhiều nguồn lực hơn.

Bài viết xem nhiều  Cá Mao Tiên – Sắc Màu Lôi Cuốn Che Giấu Kẻ Săn Mồi Đáy Biển

Là một giáo sĩ Do Thái, tôi đã chứng kiến ​​rất nhiều nỗi đau và mất mát. Tôi đồng hành cùng những người bệnh, những người già trong những ngày cuối đời của họ. Và tôi biết rằng, trong mắt một số người, cuộc sống của họ, của chúng tôi, dường như “dễ bỏ đi” hơn.

Không Ai Là “Dễ Bỏ Đi”

Tuy nhiên, tôi tin rằng không một ai trong chúng ta là “dễ bỏ đi”. Mỗi người đều xứng đáng được chăm sóc, được yêu thương và được sống một cuộc sống trọn vẹn nhất có thể, bất kể tuổi tác hay tình trạng sức khỏe.

Điều đáng sợ nhất không phải là virus, mà là sự thờ ơ của con người. Đại dịch này là phép thử cho lòng nhân ái của chúng ta. Liệu chúng ta sẽ chọn cách bảo vệ lẫn nhau, hay sẽ bỏ mặc những người dễ bị tổn thương nhất?

Bạn Có Thể Làm Gì?

Mỗi chúng ta đều có thể góp phần tạo nên sự khác biệt. Hãy ở nhà nếu có thể, để bảo vệ bản thân và cộng đồng. Hãy lên tiếng phản đối sự phân biệt đối xử với người khuyết tật và người già. Và hãy nhớ rằng, ngay cả những hành động nhỏ nhất cũng có thể tạo nên những điều kỳ diệu.

Đại dịch này nhắc nhở chúng ta rằng tất cả chúng ta đều kết nối với nhau. Sức khỏe của một người ảnh hưởng đến sức khỏe của tất cả mọi người. Hãy cùng nhau xây dựng một thế giới nhân ái và công bằng hơn, nơi không ai bị bỏ lại phía sau.

Bạn muốn tìm hiểu thêm về cách hỗ trợ người khuyết tật trong đại dịch Covid-19? Hãy đọc bài viết [liên kết nội bộ đến bài viết liên quan]

Related Articles

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button